Trong bất kỳ tổ chức nào, từ một cơ quan nhà nước, một doanh nghiệp tư nhân, đến một xưởng nhỏ lặng lẽ nơi con hẻm, người ta thường dễ dàng nhận ra ai là người […]
Khói lam chiều mỏng như tơVấn vương giữ mãi, mây mờ ngừng xuôi.Ai nhìn mà chẳng ngậm ngùiMột niệm khởi nhẹ, rồi rơi không lời Ao sen gợn bóng mây trờiLá vừa nghiêng đã rụng lời […]
Có buổi sớm, sương giăng nhẹ mặt hồ, người đi ngang ngỡ là khói. Nhưng ai từng ngồi lại đủ lâu sẽ biết, chỉ cần mặt trời lên, mọi thứ sẽ tan. Không cần xua, không […]
Con người không sống một mình. Từ khi mở mắt chào đời, ta đã nằm trong vô vàn mối quan hệ. Ta học cách mỉm cười vì thấy người khác cười, học cách buồn vì từng […]
Đã qua mấy cuộc hợp tanMới hay nhân thế nhẹ bàn chân điTưởng gần hóa chẳng còn chiTưởng xa lại hóa từ bi một lòng Người người như bóng bên sôngNước trong mới biết ai không […]
Có những người bước chân vào một cơ quan, một công ty, một thể chế đã định hình sẵn. Họ đi theo quy trình, hưởng lương tháng đều đặn, làm tròn vai như bao người khác […]
Sau những đợt sáp nhập đơn vị, nhiều người bỗng thấy mình ở xa cơ quan hơn trước.Quãng đường đi làm dài thêm vài chục cây số. Sáng phải dậy sớm hơn, chiều về muộn hơn. […]
Không còn hỏi lối về đâuGió bay cũng đủ nhiệm mầu bước chânChân như chẳng phải xa gầnChỉ là một niệm lặng thầm giữa tâm Không mong trăng sáng đêm rằmVì trăng vốn đã trong ngần […]
Có những người bước đi giữa đời với vẻ ngoài tươm tất, ăn nói khéo léo, luôn biết phải nói gì để được lòng, làm gì để được khen. Họ mang một nụ cười vừa đủ, […]
Còn tham ăn, thì đừng nói đến thanh tịnh.Còn mê sắc, thì đừng mượn chữ “thiền” để gọi đó là tình sâu.Còn chạy theo tiền bạc, hơn thua, thì chớ mang danh “vô ngã”.Người đang ngập […]