Cuộc đời là cuộc chiến không ngừng nghỉ của những ý chí, niềm tin và quyền lợi.
Giữa dòng chảy tranh đấu ấy, không dễ giữ được sự bình thản.
Không thể chọn cách rút lui hoàn toàn để cô lập bản thân, cũng không thể buông trôi mà để mình bị cuốn theo những giông bão bên ngoài.
Tỉnh thức là biết đứng vững trong cơn bão.
Là biết quan sát mà không bị cuốn theo từng sóng gió.
Là giữ được tấm lòng sáng, không để thù hận hay ích kỷ chiếm lấy.
Giữa những tiếng nói tranh cãi, người tỉnh thức không tham gia bằng sự giận dữ hay khinh miệt.
Họ không muốn làm kẻ phản kháng hay người đồng minh mù quáng.
Họ chọn giữ cho mình sự sáng suốt, để thấy rõ điều nên làm và điều nên buông.
Không cô lập là giữ kết nối với người khác, nhưng không hòa tan mất chính mình.
Không buông trôi là giữ lấy giá trị, nhưng không chống đối bằng mọi giá.
Đó là con đường của sự trung dung, nơi mọi điều được nhìn nhận trong sự tĩnh lặng và tỉnh thức.
Tỉnh thức giữa chốn tranh đấu còn là biết tha thứ, không phải cho người khác, mà cho chính bản thân khỏi nặng lòng.
Tha thứ để không còn bị gông xiềng bởi những tổn thương và thất vọng.
Tha thứ để tiếp tục bước đi nhẹ nhàng hơn trên con đường dài.
Cuộc đời có những lúc phải chọn bên, nhưng bên nào cũng cần sự thấu hiểu và lòng bao dung.
Tranh đấu không phải để thắng thua, mà là để giữ lại phẩm giá và sự thật.
—–
With Metta
TT