Phạm Văn Trọng Tính

Dạo bước chốn nhân gian!

Có buổi sớm, sương giăng nhẹ mặt hồ, người đi ngang ngỡ là khói. Nhưng ai từng ngồi lại đủ lâu sẽ biết, chỉ cần mặt trời lên, mọi thứ sẽ tan. Không cần xua, không […]

Sau những đợt sáp nhập đơn vị, nhiều người bỗng thấy mình ở xa cơ quan hơn trước.Quãng đường đi làm dài thêm vài chục cây số. Sáng phải dậy sớm hơn, chiều về muộn hơn. […]

Có những người bước đi giữa đời với vẻ ngoài tươm tất, ăn nói khéo léo, luôn biết phải nói gì để được lòng, làm gì để được khen. Họ mang một nụ cười vừa đủ, […]

Bằng tiếng cười giòn tan, ánh mắt sáng rỡ và những lời khen bay bổng như tơ trời. Mới chỉ lần đầu gặp đã tay bắt mặt mừng, đã ôm choàng như tri kỷ, đã gọi […]

Có những người đi qua đời nhau, để lại một câu nói đầy tự tin:“Tôi là người trung thực. Tôi không bao giờ nói dối.”Nghe vang vang, như thể chân lý vừa được nói ra bằng […]