Phạm Văn Trọng Tính

Dạo bước chốn nhân gian!

Ngày xửa ngày xưa, trong khu rừng Rậm Rạp có một con cáo tên là Cáo Hương Mưu. Nó không khoẻ như hổ, không nhanh như nai, nhưng có cái đầu tính toán hơn cả sư […]

Tôi thấy mạng xã hội tràn ngập những video về ăn uống. Người ta thi nhau review quán này món kia – từ hàng rong đến nhà hàng sang chảnh. Mỗi lần đưa món ăn lên […]

Gần đây, thấy tôi hay viết vài dòng suy ngẫm trên Facebook, “người yêu bé nhỏ” của tôi có nhắc: “Anh viết kiểu đó, nhiều người đọc xong hiểu lầm, tưởng anh đang nói họ…” Tôi […]

Hồi xưa, tôi có một thằng em đồng nghiệp – mới ra trường, còn tôi đã lăn lộn trong nghề vài năm. Trong công việc, tôi hay chỉ bảo nó, góp ý rất thẳng. Kiểu như: […]

Có một điều lạ kỳ nơi tâm người: khi còn chưa đủ trưởng thành, cái tôi cá nhân thường là trung tâm của thế giới. Mọi việc xảy đến đều được diễn giải dưới lăng kính […]

Có một giai đoạn mà nhiều người học Phật, hoặc con người chúng ta trong cuộc sống thế gian đều sẽ bước qua – nơi “trí thức bắt đầu tự xưng là trí tuệ’, và ‘cảm […]

Khi các xã, phường được sáp nhập theo quy hoạch mới, một trong những câu hỏi gây nhiều tranh cãi nhất lại không nằm ở địa giới, mà ở… cái tên. Đặt tên mới cho một […]

Có những quãng đời người ta sống như đang thi chạy. Mỗi ngày thức dậy là một lần bước vào đường đua: chạy theo thành công, theo sự ghi nhận, theo những điều được gọi là […]

Danh vọng, lợi lộc, chẳng qua chỉ là ảo ảnh phù du giữa dòng chảy miên man của kiếp người. Chúng ta như những kẻ lữ hành lạc bước trong đêm, thấy ánh đèn hắt ra […]