Có những điều ta nghĩ mình đã biết. Chỉ vì từng nghe qua. Từng đọc đâu đó. Từng có ai nói lại. Người ta thường dễ gật đầu “biết rồi”, như một phản xạ. Như thể […]
Không phải ai cũng học được cách cảm ơn sớm. Khi còn trẻ, người ta nghĩ mọi thứ mình có là hiển nhiên. Bữa cơm đầy đủ. Người nhà còn đủ mặt. Đôi chân còn khỏe. […]
Khi còn nhỏ, ta cứ nghĩ cuộc sống là một phép cộng. Cộng thêm tuổi, cộng thêm đồ chơi, cộng thêm lời khen, cộng thêm bạn bè, cộng thêm những điều mới mẻ khiến tim đập […]
Không phải ai cũng đói cơm. Nhưng dường như ai cũng đang đói một điều gì đó. Có người đói được khen. Có người đói được thương. Có người đói cảm giác đang bận rộn, đang […]
Có những cảm xúc đến rất nhanh, tưởng thật mà không phải thật. Như sóng gió bất ngờ giữa trời lặng. Mới phút trước còn cười, phút sau đã thấy lòng chùng xuống. Một lời ai […]
Một lời khen có thể làm người ta vui cả ngày. Một lời chê có thể khiến người ta mất ngủ cả đêm. Dù nói rằng không quan tâm, lòng vẫn xao động khi nghe người […]
Khi một người chưa thể ngồi yên trước mâm cơm mà không động tâm, chưa thể ăn một cách chừng mực, tỉnh táo, thì đừng vội nói đến chuyện giải thoát. Có người nói rất hay […]
Có những kẻ rất giỏi nói đạo. Giọng điềm đạm, chữ dùng sâu sắc, có thể trích dẫn kinh này luận kia như nước chảy. Nhưng rồi chỉ một món ăn ngon cũng đủ khiến họ […]
Con người có nhiều cách để sống, nhưng trong thời đại này, một trong những cách phổ biến nhất là… ngồi xuống bàn tiệc. Ở đó, họ ăn, uống, cười, nói, khoác lác, quên đời. Ở […]
Có những thành phố, khi đêm xuống, không hề yên tĩnh như lẽ thường của trời đất. Trái lại, nó bừng sáng lên, náo nhiệt, rộn ràng và vội vã. Người ta gọi đó là biểu […]