Khói lam chiều mỏng như tơVấn vương giữ mãi, mây mờ ngừng xuôi.Ai nhìn mà chẳng ngậm ngùiMột niệm khởi nhẹ, rồi rơi không lời Ao sen gợn bóng mây trờiLá vừa nghiêng đã rụng lời […]
Đã qua mấy cuộc hợp tanMới hay nhân thế nhẹ bàn chân điTưởng gần hóa chẳng còn chiTưởng xa lại hóa từ bi một lòng Người người như bóng bên sôngNước trong mới biết ai không […]
Không còn hỏi lối về đâuGió bay cũng đủ nhiệm mầu bước chânChân như chẳng phải xa gầnChỉ là một niệm lặng thầm giữa tâm Không mong trăng sáng đêm rằmVì trăng vốn đã trong ngần […]
Có lần ta nghe mộng giữa trưaTiếng xôn xao từ cõi không thưaNgười không nói mà tâm vang vọngLá chưa rơi đã biết đong đưa Có lần ánh mắt nhìn xuyên thẳmThấy khói sương kiếp trước […]
Em ơi tỉnh giữa bao điều, Mộng đời vụt thoảng như chiều gió bay. Gieo gì sẽ gặt quả ngay, Đừng đem ngắn hạn đổi ngày thảnh thơi. Mỗi hạt giống, một đường đi, Khéo vun, […]
Lời rơi chẳng đặng chân tâm tỏ, Ý động liền che tánh sáng ngời. Chỉ khi vắng bóng hình danh ngữ, Mới thấy vô âm dậy pháp thời. —–+—- With Metta TT
Đừng khen chê khi lòng chưa sáng, Hiểu được gì qua trải nghiệm riêng. Nghiệp duyên chưa tỏ chính mình, Sao vội phán xét bóng hình thế gian? Chẳng soi thấy chính tâm can, Sân si […]
Cười vang một tiếng chẳng vì ai, Trăng rọi hiên chùa, gió nhẹ lay. Khen chê như bóng chim bay thoảng, Được mất như mây nổi cuối ngày. Một niệm buông rơi, tâm liền tịnh, Vạn […]
Trăng lòng ta nguyện sáng soi, Dẫu qua sương khói, ngọt bùi chẳng phai. Hướng về ánh ngọc trên đài, Lại soi đáy nước, u hoài chợt vương. Trăng ơi, sao nỡ đôi đường, Lung linh […]
Ta đem lòng hướng về trăng, Sáng soi vằng vặc muôn ngàn đời sau. Trăng tròn chiếu ánh nhiệm màu, Ngỡ đâu trắng sáng nhuốm màu ao nhơ. Áo nào gột sạch mịt mờ, Ao ơi […]