Phạm Văn Trọng Tính

Dạo bước chốn nhân gian!

Có một điều lạ kỳ nơi tâm người: khi còn chưa đủ trưởng thành, cái tôi cá nhân thường là trung tâm của thế giới. Mọi việc xảy đến đều được diễn giải dưới lăng kính […]

Có một giai đoạn mà nhiều người học Phật, hoặc con người chúng ta trong cuộc sống thế gian đều sẽ bước qua – nơi “trí thức bắt đầu tự xưng là trí tuệ’, và ‘cảm […]

Khi các xã, phường được sáp nhập theo quy hoạch mới, một trong những câu hỏi gây nhiều tranh cãi nhất lại không nằm ở địa giới, mà ở… cái tên. Đặt tên mới cho một […]

Có những quãng đời người ta sống như đang thi chạy. Mỗi ngày thức dậy là một lần bước vào đường đua: chạy theo thành công, theo sự ghi nhận, theo những điều được gọi là […]

Danh vọng, lợi lộc, chẳng qua chỉ là ảo ảnh phù du giữa dòng chảy miên man của kiếp người. Chúng ta như những kẻ lữ hành lạc bước trong đêm, thấy ánh đèn hắt ra […]

Lời rơi chẳng đặng chân tâm tỏ, Ý động liền che tánh sáng ngời. Chỉ khi vắng bóng hình danh ngữ, Mới thấy vô âm dậy pháp thời. —–+—- With Metta TT

Đừng khen chê khi lòng chưa sáng, Hiểu được gì qua trải nghiệm riêng. Nghiệp duyên chưa tỏ chính mình, Sao vội phán xét bóng hình thế gian? Chẳng soi thấy chính tâm can, Sân si […]

Cười vang một tiếng chẳng vì ai, Trăng rọi hiên chùa, gió nhẹ lay. Khen chê như bóng chim bay thoảng, Được mất như mây nổi cuối ngày. Một niệm buông rơi, tâm liền tịnh, Vạn […]

Sáng ngày 1/5, đứa cháu nhắn tin hỏi: “Cậu Ba ơi, lễ này cậu có về quê không ạ?” Tôi đáp: “Cậu tranh thủ làm cho xong việc, còn nhiều chuyện đang dang dở.” Cháu lại […]

Có thằng em, có tìm hiểu Phật học, khuyên tôi nên niệm Phật để mai kia vãng sanh Cực Lạc. Tôi nghe, cười nhẹ: – Vậy em có muốn vãng sanh liền không? Nó khựng lại. […]