Phạm Văn Trọng Tính

Dạo bước chốn nhân gian!

Đừng khen chê khi lòng chưa sáng, Hiểu được gì qua trải nghiệm riêng. Nghiệp duyên chưa tỏ chính mình, Sao vội phán xét bóng hình thế gian? Chẳng soi thấy chính tâm can, Sân si […]

Cười vang một tiếng chẳng vì ai, Trăng rọi hiên chùa, gió nhẹ lay. Khen chê như bóng chim bay thoảng, Được mất như mây nổi cuối ngày. Một niệm buông rơi, tâm liền tịnh, Vạn […]

Sáng ngày 1/5, đứa cháu nhắn tin hỏi: “Cậu Ba ơi, lễ này cậu có về quê không ạ?” Tôi đáp: “Cậu tranh thủ làm cho xong việc, còn nhiều chuyện đang dang dở.” Cháu lại […]

Có thằng em, có tìm hiểu Phật học, khuyên tôi nên niệm Phật để mai kia vãng sanh Cực Lạc. Tôi nghe, cười nhẹ: – Vậy em có muốn vãng sanh liền không? Nó khựng lại. […]

Trong thời đại kỹ thuật số, mạng xã hội không chỉ là nơi giao tiếp, mà còn là nơi định hình quan điểm, xu hướng và cả… lòng yêu nước. Gần đây, một số bạn trẻ […]

Trăng lòng ta nguyện sáng soi, Dẫu qua sương khói, ngọt bùi chẳng phai. Hướng về ánh ngọc trên đài, Lại soi đáy nước, u hoài chợt vương. Trăng ơi, sao nỡ đôi đường, Lung linh […]

Ta đem lòng hướng về trăng, Sáng soi vằng vặc muôn ngàn đời sau. Trăng tròn chiếu ánh nhiệm màu, Ngỡ đâu trắng sáng nhuốm màu ao nhơ. Áo nào gột sạch mịt mờ, Ao ơi […]

Đời cần gì nơi ta? Phải chăng là yêu thương? Như dòng sông chở nặng, Một giấc mơ bình thường.   Hãy sống thật sâu sắc, Nhẹ nhàng như sương mai. Đời chỉ cần chân thật, […]