Phạm Văn Trọng Tính

Dạo bước chốn nhân gian!

Sau Một Đoạn Đường

Đã qua mấy cuộc hợp tan
Mới hay nhân thế nhẹ bàn chân đi
Tưởng gần hóa chẳng còn chi
Tưởng xa lại hóa từ bi một lòng

Người người như bóng bên sông
Nước trong mới biết ai không chân thành
Có khi lời nói tựa tranh
Mà trong nét vẽ giăng thành lợi danh

Lặng ngồi nghe gió qua mành
Chợt nghe tâm thức mong manh vô thường
Người thương rồi cũng dặm trường
Ta thương chánh niệm soi đường thâm sâu

Thật ra không có bạn đâu
Chỉ là nhân quả gieo màu phước duyên
Gặp nhau như gió qua miền
Lặng rồi mới biết tâm hiền hay không

Vạn duyên như mộng trong lòng
Buông ra một chút thong dong tháng ngày
Chân tình không ở miệng bày
Mà trong ánh mắt nhìn ai cũng là.
———
With Metta
TT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *